- Phùng Ngọc Sa -
TinParis. Trong thời gian gần đây, CSVN đã tung ra quả bóng "mù" làm chóa mắt những kẻ "thời cơ chủ nghĩa" nhất là những ông trí thức "chuyên gia", và những lãnh tụ hoạt đầu. Quả bóng đó tuy CSVN đã dùng rồi năm 1992 (sửa đổi Hiến Pháp Việt Nam, cho "việt kiều hải ngoại" về tham gia bầu cử) khi bức tường Bá Linh sụp đổ, nay lại được chúng đưa ra nhữ mồi , vẫn ăn khách như thuờng.
Vào những năm 90, Tại Pháp cũng như tại Canada và nhiều nơi khác trên thế giới, có nhiều đại Giáo sư trước đây đã từng hưởng bổng lộc Quốc gia, muối mặt kêu các chuyên gia hảy về giúp nước, quên đi quá khứ. Có các quân nhân cao cấp lãnh đạo hội đoàn Quân Nhân Việt Nam Cộng Hòa lại công nhận là "CS có công Thống Nhất Đất Nước". Những kẻ thiếu liêm sĩ, cũng như cán bộ CS đội lốt Quốc Gia xuất hiện khắp nơi, hô hào "xóa bỏ hận thù, quên đi quá khứ" trong đó có Mặt Trận Hoàng Cơ Minh (nay trở thành Việt Tân ) cùng bọn tay sai. Chúng tôi gọi là Mặt Trận HCM cho nó đúng với thực tế hơn, chứ không phải là MTxxx vì đó chỉ là MT để phụng sự cho một cá nhân chứ không phải cho một lý tưởng cao quý.
Đối với MTHCM, có rất nhiêu người đã viết lên sự thật , với các điểm chính sau đây :
1. MT bị cán bộ CS nội tuyến rất nhiều. Những người đã từng hoạt động đều biết : "Dựng lên một phong trào quần chúng rất dễ, nhưng kiểm soát nó là một điều rất khó"!
2. MT đã nói dối với đồng bào: kháng chiến ma, loan tin phịa, giấu cái chết của HCM để tiếp tục quyên tiền và tống tiền đồng bào hải ngoại.
3. MT đã ám sát, hành hung những ký giả tố cáo sự lường gạt của mình, cũng như những cán bộ chống đối sự gian trá của mình đẻ bịt miệng họ
4. MT đã dùng tiền quyên được để làm giàu cá nhân cho một vài người thân cận và của gia đình HCM ( có bộ vó trí thức như bác sĩ, kỹ sư, v.v...).
5. MT đã dùng tiền mua chuộc và lũng đoạn các cộng đồng hải ngoại.
6. MT đã tung ra những luận điệu như ngày "Quốc Kháng", "Quốc Khánh" v.v... để gây chia rẽ trong cộng đồng người Việt Hải Ngoại vì họ muốn lãnh đạo Cộng Đồng Hải Ngoại , dẹp bỏ tất cả những người chống đối họ. Do đó, họ dễ chiêu dụ những ai trước đây đã có chức tước, nhưng ở hải ngoại thì không tự lực cánh sinh được, không có tài, và không có người ủng hộ nên chạy theo MT như một thứ chùm gởi, ăn bám...
7. Xin thử hỏi từ trước đến giờ, MT đã làm được những gì chống CSVN ngoài chiến khu giả tại Thái Lan, và giải phóng giả những nơi trong nước Việt Nam với Đài Phát Thanh loan tin thất thiệt, và làm lợi cho CSVN?
Đối với TINPARIS, muốn làm việc gì cũng phải có CHỮ TÍN làm đầu, nhất là Không được Mạo Danh của những người Việt. Chúng tôi không thể nào coi Việt Tân là một "đảng Chánh Trị" được vì như thế là lạm dụng danh từ, không được " CHÍNH DANH".
Chúng tôi xin đăng bài phân tích của Ông Phùng Ngọc Sa để quý độc giả nhận rõ mặt thật của Việt Tân. Ông Phùng Ngọc Sa, một quân nhân cao cấp và đảng viên của một Chính Đảng Quốc Gia, là một bình luân gia chánh trị nổi tiếng trên diễn đàn hải ngoại, một chuyên gia về "Việt Tân". VT đã từng cho người hăm khéo ông nhưng ông có kể bọn chúng ra gì đâu. Trong bài dưới đây, Ông Phùng Ngọc Sa đã phân tích những việc xuyên tạc lịch sử và sự ngu dốt của Hà Dương Dực, đồng thời vạch rõ Bộ Mặt Thật và ý đồ của Việt Tân khi tiếp tay cho CSVN.
Vào 9 giờ sáng, ngày 22 -1-2007, tổng đài Tiếng Nước Tôi (TNT) truyền đi một chương trình phát thanh về lịch sử của đài Chân Trời Mới (CTM) mà Tổng Bí Thư Lý Thái Hùng (LTH) đã chính thức xác nhận đài nầy là tiếng nói chính thức của đảng Việt Tân (VT).
Bài do tác giả Hà Dương Dực ký tên. Đó là một bài viết về lịch sử dài, dùng để công khai tuyên truyền đề cao chế độ Cộng Sản Việt Nam (CSVN). Nếu ai không để ý mà nghe hoặc đọc bài đó thì tưởng rằng đây là một bài viết do bộ máy tuyên truyền Hà Nội soạn.
Vài ngày sau khi đã phát thanh xong bài viết có lợi cho Hà Nội, đài CTM lại miễn cưỡng có lời xin lỗi, chối quanh nói là đã phát lầm vì chưa hiệu đính. Thử hỏi, đảng VT giải thích như thế thì làm sao chấp nhận được khi một bài viết có nội dung đề cao CS mà được truyền đi tới 4 - 5 kỳ liên tiếp trên cả 2 đài TNT và CTM? Phải chăng nếu không có ai thắc mắc, hoặc có sự xào xáo trong nội bộ cũng như bị dư luận chỉ trích nặng nề thì VT đâu chịu cãi chính họ cứ tiếp tục để làm lợi cho CSVN.
Cũng trong chương trình phát thanh của đài CTM, ngày 15-1-2007 (kỳ 4), Hà Dương Dực đã khai triển một đề tài rất dài về lịch sử trong đó có nhiều vấn đề mà mục đích là diễn giải đường lối của Ban Tư Tưởng & Văn Hóa đảng CSVN đề ra từ 15 năm qua, từ khi có phong trào «Mỹ vận», dùng cho việc cắt nghĩa lịch sử, làm thế nào mà từ phía Mỹ cho đến CSVN, kể cả nội bộ đảng đều chấp nhận. Theo đó, muốn đi với Mỹ, phải chấp nhận diễn biến hòa bình và dựa trên nền tảng nầy mà Mỹ - CSVN bắt tay nhau lập bang giao. Biết rằng, theo Mỹ thì phải chấp nhận diễn biến hòa bình. Nhưng trong nội bộ đảng lúc nào cũng phải nói cứng «kẻ thù nguy hiểm nhứt của chúng ta là diễn biến hòa bình».
Với tư tưởng chỉ đạo đó, CSVN qua các phái đoàn của Lưu Văn Lợi tại Lubbock, Texas; Trần Đức Vượng, Phan Đình Diệu v.v. được Ford Foundation tài trợ đã tới các Trung Tâm Nghiên Cứu Lịch Sử & Văn Hóa để tìm cách giải thích và chứng minh cho người Mỹ thấy, là không phải bây giờ mà ngay từ những năm «40», khi Hồ Chí Minh còn ở hang Pắc Pó đã tìm cách tiếp xúc để đi theo Mỹ, điển hình là cứu phi công Mỹ khỏi rơi vào tay Nhựt, đã liên lạc với cơ quan tình báo OSS (tiền thân CIA) để chống Nhựt. HCM từng gửi thư đến Tổng thống Harry Truman để xin liên lạc nhưng Tổng thống đã ngoảnh mặt làm lơ do đó Hoa Kỳ đã lỡ mất một cơ hội vô cùng quý báu. Nói chung CSVN muốn phân trần là đã tìm kiếm con đường đi với Mỹ từ lâu,
Bài viết hoàn toàn phản ảnh luận điệu của cộng sản nhưng quá dài, mông lung, còn nói đến "Phong Trào Phản Chiến" chống chiến tranh tại Mỹ, nhưng lại không nói rõ, hoặc không giải thích được nguyên nhân, và ai tạo ra phong trào đó. Tác giả cứ lang bang không đi sâu vào mục tiêu nào, do đó chúng tôi xin tạm tóm tắt một vài điểm dưới đây và sẽ lần lượt trả lời từng điểm một.
Tác giả viết:
- Trong chiến tranh Quốc-Cộng, miền Bắc có chính nghĩa nên mới thắng.
- Lãnh đạo của miền Bắc tài giỏi hơn miền Nam nên mới chưa đầy 20 năm đã thống nhất đất nước (1956-1975). Trong khi đó Trịnh Nguyễn phải đánh nhau 7 lần mất 45 năm, sau nhờ Quang Trung Nguyễn Huệ mới Thống Nhất được tổ quốc (?)
- Ngoài ra, miền Nam vì nhờ lính ngoại bang nên đã mất chính nghĩa trong cuộc chiến.
Trước khi đi vào chi tiết chúng tôi xin sơ lược đôi dòng về tiểu sử tác giả.
Hà Dương Dực tác giả bài viết, con trai của ông Hà Dương Bưu, cháu nội của cụ Hàn So, tức cụ Hàn (1) ở làng So, thuộc huyện Quốc Oai, tỉnh Sơn Tây, Bắc Việt. Gia đình họ Hà thuộc vào loại giàu có nhưng vì bị nạn cộng sản phải di cư vào Nam. Ông Hà Dương Bưu, một kỹ sư hóa học nguyên giám đốc hãng bột giặt Visô ở Sài Gòn; tuy là người có đầu óc quốc gia, nhưng «hổ phụ sinh khuyển tử », các con ông đều thiên cộng. Con trai đầu của ông Bưu là Hà Dương Trừng định cư ở Montreal, Canada từ trước năm 1975. Y từng là chủ tịch Việt Kiều Yêu Nước của VC ở Bắc Mỹ và Âu Châu. Tuy cư trú ở Montreal, Canada nhưng lại với tay qua tới Âu châu và Hoa Kỳ để lãnh đạo tổ chức ngoại vi của CSVN kể từ thập niên «80». Một thời gian Trừng đã được đương quyền Hà Nội đưa về làm giám đốc Viện Nguyên Tử Lực Đà Lạt. Em út của Hà Dương Dực là Hà Dương Tường, chủ tịch Hội Việt Kiều Yêu Nước Paris. Riêng Hà Dương Dực lúc ở Sài Gòn theo học trường Chu Văn An thường kết bè bạn với bọn thân cộng nên có khuynh hướng thiên tả. Đến khi lên Đại Học, Dương Dực ngã hẳn theo bọn thiên cộng và gia nhập hẳn vào hàng ngũ bọn phãn chiến. Mới vừa đây y được CS cho về giảng dạy môn thuế khóa tại Hà Nội. Hà Dương Dực còn có người chị là Hà TQuyên.
Nếu bài nầy do một người CS viết thì không ảnh hưởng lắm. Nhưng tác giả từng là người ở trong một gia đình quốc gia lại có căn bản học vấn do đó đã vô cùng nguy hiểm. Bài viết mới đọc qua nếu không suy nghĩ thì xem có đôi phần đúng, nhưng nghiên cứu lại thì thấy lắm điều sai nếu không nói là cương ẩu đễ tạo ngộ nhận. Độc giả nếu không phân tách kỹ để thấy rõ các hành vi đê tiện của bọn CS mà nghe theo lý luận của Hà Dương Dực thì thật là vô cùng tai hại.
Dưới đây một vài điểm vô lý và xuyên tạc của tác giả.
+ Tác giả khẳng định CSVN có chính nghĩa khi đánh chiếm miền Nam: Bàng bạc qua bài viết Hà Dương Dực cho rằng, CSVN có đủ chính nghĩa khi phát động cuộc tấn công đánh chiếm miền Nam để "Thống Nhất Tổ Quốc".
Viện cớ miền Nam không chịu thi hành Hiệp Định Genève, từ chối Tổng Tuyển Cử như đã quy định trong Hiệp định Genève năm 1954, vì thế miền Bắc phải chủ động đánh để thống nhất tổ quốc là việc làm đúng. Như vậy tác giả đã đổi trắng thay đen, bẻ cong ngòi bút, biến CSVN một kẻ xâm lược trở thành người giải phóng dân tộc. Viết mà không cần chứng minh, nói để xu nịnh cộng sản thì miễn phê bình.
Hà Dương Dực viết mà không dùng cái đầu để cân nhắc. Thử hỏi, tại sao gia đình Hà Dương Dực và cả triệu đồng bào miền Bắc gồm phần lớn là dân lương thiện, thuộc tầng lớp cùng khổ, phải muôn vàn khổ sở mới di cư được vào Nam để tìm cuộc sống mới?
Xin thưa.Tại vì họ không chịu đựng nổi sự độc ác bạo tàn của chế độ CS miền Bắc. Khó khăn lắm dân Bắc mới thoát được vào Nam; phải cật lực lắm mới tái tạo được cuộc sống mới; thế mà vẫn không yên thân với cọng sản vì chúng lại rượt đuổi theo, đưa chiến tranh vào Nam để phá hoại.
Trước hoàn cảnh đó, vì tự vệ và để có đủ sức mạnh chống trả bọn xâm lược, nhân dân miền Nam buộc lòng phải dựa vào bất cứ thế lực nào có thể giúp mình đứng vững; vì thế miền Nam phải nhờ đồng minh, và đồng minh đó lúc bấy giờ là người Mỹ. Nói như thế thì cuộc chiến đấu của nhân dân miền Nam là một cuộc chiến có chính nghĩa tuyệt đối: chiến đấu để bảo vệ sinh mạng, tài sản của đồng bào. Tiếc thay, miền Nam hay Việt Nam Cộng Hòa phải dựa vào đồng minh, mà người bạn đồng minh lại đặt thế chiến lược toàn cầu và quyền lợi quốc gia của họ trên quyền lợi dân tộc Việt Nam nên chúng ta có phần bị thua lổ. Cụ thể: Việc Mỹ hóa chiến tranh Việt Nam là một điều sai lầm nghiêm trọng. QLVNCH đang làm nhiệm vụ chiến đấu để bảo vệ biên cương lãnh thổ và tài sản của đồng bào, thì vì sự hiện diện quân đội Mỹ nên bị đảo ngược lại trở thành tên lính đánh thuê. Nhưng phải hỏi lại, nếu không dựa vào sức mạnh của Mỹ thì làm sao VNCH, một quốc gia nhỏ bé có thể chống lại đế quốc xâm lược đỏ mà thế lực nó đang lên và kiểm soát tới một phần ba thế giới. Tuy phải nhờ cậy đồng minh nhưng chính quyền VNCH, đặc biệt tầng lớp quân nhân không hề khiếp nhược, luôn giữ vững danh dự và uy quyền quốc gia. Thử hỏi, có đám tướng tá nào của miền Bắc dám chống lại sự hống hách của bọn cố vấn Tàu cộng? Trong khi đó, tướng tá, quân nhân VNCH dù có bị kỷ luật bay chức, vẫn bất khuất chống lại lề lối hống hách của một số cố vấn Mỹ, thậm chí còn bạt tai trừng trị bọn đó. Trong chế độ cộng sản miền Bắc, việc dùng thân người lính làm ghế cho cố vấn Tàu leo lên ngựa được xem như một quy chế.
Cuộc chiến tranh nhìn bên ngoài thì cho rằng đó là cuộc chiến giữa Bắc-Nam, nhưng thực chất đàng sau là một cuộc chiến đấu giữa hai thế lực cộng sản và tư bản; VNCH buộc phải dựa vào khối tư bản đứng đầu là Hoa Kỳ để tồn tại và giữ vững nền độc lập. Tất cả đều thấy, miền Nam có chính nghĩa trong cuộc chiến tranh chống cộng sản, chứ không phải như tác giả viết :»Miền Nam thua vì Ngô Đình Diệm làm mất chính nghĩa Dân Tộc, Tự Do». Đó là một điều hoàn toàn sai.. Hà Dương Dực vì ngu nên không biết Tổng Thống Ngô Đình Diệm do không chấp nhận cho Hoa Kỳ đổå quân vào Nam theo kế hoạch của Mỹ nên bị giết. Điều đó chứng minh miền Nam có đầy đủ chính nghĩa tuyệt đối.
Sẵn đây, người viết xin tóm tắt một số tài liệu được giải mã và nhận định của các nhà phân tích chiến lược để chứng minh cách viết để bợ đỡ VC của Hà Dương Dực là ấu trĩ.
Chứng minh: Việc miền Bắc xua quân đánh chiếm miền Nam trước sau nằm đã trong dự kiến của Thế Siêu Quyền Lực Hoa Kỳ (TSQL). Hồ Chí Minh có tung quân vào Nam thì Mỹ mới có cớ can thiệp nói «bảo vệ Việt Nam Cộng Hòa» nhưng thực chất là cơ hội để Mỹ triển khai chiến dịch «be bờ», chận đứng sự bành trướng cộng sản trên thế giới.
Trong giai đoan của chiến lược «Dùng cộng sản tiêu diệt cộng sản» thì Mỹ cho rằng không gì thích hợp bằng lợi dụng cuộc chiến tranh Bắc cộng sản - Nam quốc gia để xé nát hệ thống cộng sản quốc tế và đưa Hoa Kỳ trở thành siêu cường mà không đối thủ. Để hoàn thành kế hoạch, TSQL phải triệt tiêu tất cả những gì xem là chướng ngại trên lộ đồ của họ. Cụ thể:
a- Anh em TT Diệm vì không chịu sự sắp xếp của Mỹ, không cho Mỹ đổ quân vào miền Nam nên đã bị giết một cách thê thảm.
b- Dập tắt kế hoạch «Việt Nam hóa chiến tranh» của Tổng thống Nixon, vì ông chủ trương dù Mỹ rút, nhưng miền Nam vẫn đứng vững nên mặc dầu tái đắc cử, ông vẫn phải ôm hận bị đẩy ra khỏi quyền lực vì một tội danh nghe lãng xẹt, tội tổ chức «nghe lén».
Để hoàn thành kế hoạch trên, TSQL đã áp dụng chính sách «đánh mà không được thắng». Do đó sau khi đã tung vào chiến trường Việt Nam 500,000 (luân phiên là triệu rưỡi); chiến phí tốn hơn 354 tỉ đô la cho một cuộc chiến được xem là «vô lý», Hoa Kỳ mới «xuống nước» xin điều đình để tháo chạy nên mới chấp nhận ký vào Hiệp Định Paris có hiệu lực ngày 28-1-1973.
Bị mang tiếng xấu là bỏ rơi đồng minh Việt Nam, tháo chạy một cách vô điều kiện và nhục nhã, nhưng với khổ nhục kế đó Mỹ ngầm báo cho Liên Xô thấy: "tự hậu Mỹ sẽ không còn dám tham chiến tại hải ngoại". Vì tín hiệu đó mà Liên Xô đã kiêu căng ngạo mạn vung bao nhiêu tiền bóc lột của dân Liên Xô vào các cuộc chiến tranh như: Xâm chiếm Afganistan năm 1979, thuê VC đánh chiếm Kampuchia; thuê Cuba đánh Mozambique, Ethopia, lao đầu vào việc bành trướng đế quốc đỏ; hầm hè, tranh chấp nhau với Trung Cộng tại Biển Đông, dàn trận choảng nhau với Trung Cộng tại Hắc Long Giang mà quên là Tổng Thống Hoa Kỳ Ronald Reagan đang âm thầm tiến hành cuộc «chiến tranh các vì sao» để trắc nghiệm đối phương, vừa làm cho họ «xuất huyết» vì chạy đua vũ trang. Hai cường quốc Nga - Hoa, thì cuối cùng Hoa Kỳ đã loại đi Liên Xô và giành vị thế độc tôn; đó là chiến thắng vô cùng lớn lao và ngoài sức tưởng tượng.
Cứ theo nhận định của Viện Nghiên Cứu Chiến Lược Quốc Tế ở London và đài BBC Anh quốc, thì khi bức tường Bá Linh (Berlin) sụp đổ, chiến tranh lạnh chấm dứt mới thấy Hoa Kỳ đã thắng rõ rệt.
Hoa Kỳ đã thắng trọn vẹn một cuộc chiến tranh, làm tiêu tan cả khối cộng sản quốc tế và Liên Xô mà không phải tốn một viên đạo nào, đó chính là nhờ yếu tố kinh tế, đúng như lời khẳng định của các sư tổ Mác-Lê: «Kinh tế quyết định tất cả».
Tác giả nói «miền Nam vì nhờ lính ngoại bang mà mất chính nghĩa» thì quá dốt. Nhớ rằng, trước đây vào năm 1950, tướng Mỹ Mac Arthur, Tổng Tử Lệnh Lực Lượng Liên Hiệp Quốc từng nhờ Quân Lực các nước Pháp, Úc, Tân Tây Lan, Thổ Nhĩ Kỳ v.v. đến Triều Tiên tăng cường để chận đứng làn sóng xâm lăng của Bắc Hàn và Trung Cộng tấn công Nam Hàn, thì bây giờ Hoa Kỳ lại vận động các nước đồng minh Úc, Tân Tây Lan, Nam Hàn và Thái Lan v.v. đến giúp VNCH, một tiền đồn chống cộng sản quốc tế là một điều hợp lý sao lại nói xằng bậy là miền Nam làm mất chính nghĩa.
Riêng với cái được gọi là phong trào phản chiến dù có nói nhiều thì Hà Dương Dực chắc sẽ lờ mờ không biết, tác giả nên tìm hiểu thêm. Thử hỏi bàn tay lông lá nào đã dàn dựng ra cảnh đó. Lúc chắc ăn thì nhào dzô hoan hô cổ võ; muốn tháo chạy lại bày cảnh phản chiến. Kịch bản rẻ tiền đó mà đến giờ nầy tác giả còn chưa rõ, nói là nhờ TV thì quá nhảm.
+ Lãnh đạo miền Bắc tài giỏi nên chỉ chưa đầy 20 năm đã thống nhất được đất nước.
Đây hoàn toàn là luận điệu tuyên truyền của cộng sản mà tác giả nhai lại để nịnh chúng; việc đó không đáng để chúng tôi tranh luận. Nhưng, như đã trình bày ở trên , Mỹ đâu có thua thì bọn cộng sản đâu có thắng mà phô trương. Tác giả cứ đọc lại các tài liệu đã giải mã của Trung Cộng thì biết được số tiền khổng lồ mà miền Bắc mang nợ của khối Nga - Hoa. Thử hỏi mấy đời nữa thì toàn dân Việt Nam mới trả cho hết món nợ đó. Ngoài ra, khi bạch hóa hồ sơ các trận đánh thì thấy có tướng tá Bắc Việt nào lãnh đạo đâu mà thắng; toàn là của Tàu cộng.
Trận Bắc Sơn của Vi Văn Thanh, Điện Biên Phủ của Trần Canh và một số cố vấn Tàu cộng khác, còn Cải Cách Ruộng đất đã có Lã Quý Ba thì Hà Dương Dực đâu có thể phịa cho rằng, lãnh đạo miền Bắc giỏi mới thắng. Phải nói, CSVN nhờ tàn bạo, xem người dân miền Bắc như thú vật; coi Bắc Việt là một trại giam khổng lồ; kiểm soát bao tử người dân bằng tem phiếu và hộ khẩu để khống chế họ; thậm chí trong các trận chiến chót, miền Bắc bắt lính đến tận tuổi 13,14, nếu gia đình nào không thi hành thì sẽ mất hộ khẩu. Vì khẩu hiệu «sinh Bắc tử Nam» thanh niên miền Bắc bị vét bắt lính chết hết nên giờ nầy đã trên 30 năm mà chưa giải quyết nổi nạn trai thiếu gái thừa, và vì thế mới có nạn xuất khẩu đàn bà đi làm đĩ khắp bốn phương, thử hỏi như thế thì lãnh đạo miền Bắc giỏi ở chỗ nào? Hà Dương Dực chẳng qua viết láo để che mắt thế gian, dụ Mỹ đừng nên mặc cảm vì ngày trước là kẻ thù mà ngày nay lại chấp nhận làm ăn với nhau. Tác giả viết để giải thích giùm nội bộ cộng sản nghe cho xuôi tai, là mới ngày nào nói: «đánh cho Mỹ cút đánh cho Ngụy nhào.», thế mà nay lại xum xoe bợ đỡ van nài Mỹ trở lại bang giao kinh tế. Thử xét lại, lãnh đạo miền Bắc giỏi thế nào khi Liên Xô vừa ngưng viện trợ liền bị thất bại ngay ở Kampuchia, bị sa lầy tới 10 năm phải đi đêm liên lạc với Mỹ xin rút quân khỏi Kampuchia, đồng thời phái hết Đỗ Mười đến Lê Khả Phiêu lén qua Thành Đô bên Tàu, ký hiệp ước cắt đất dâng biển cho Trung Công để trừ nợ?
Tác giả cho rằng, miền Bắc giỏi nên chỉ chưa đầy 20 năm đã thống nhất đất nước, nói như thế thì tác giả không có một chút hiểu biết gì về hoàn cảnh đất nước cũng như ý thức được sự kiện lịch sử; không thể đem thời kỳ Trịnh - Nguyễn phân tranh so sánh với giai đoạn Bắc cộng sản, Nam quốc gia đánh nhau. Nhớ rằng, Trịnh - Nguyễn là tương quan giữa hai kẻ vì đầu óc phong kiến và do mộng tranh bá đồ vương, tranh đất dành quyền lợi mà gây ra. Còn chiến tranh Quốc - Cộng là cuộc chiến của hai đại diện cho hai thế lực cộng sản và dân chủ trên toàn thế giới chống nhau. Tác giả đã làm một sự so sánh quá ngu muội.
Tác giả viết, nhờ vua Quang Trung Nguyễn Huệ mà đất nước được thống nhất. Quả thật là một luận cứ hồ đồ và non nớt của đám sử học mácxít miền Bắc đưa ra để phản bác lại tài liệu lịch sử của VNCH vào thập niên «70»; Hà Dương Dực đã bắt chước viết lại mà không biết. Nên nhớ, dưới thời nhà Nguyễn Tây Sơn, Việt Nam được chia ra 3 vùng: trong Nam có Đông Định Vương Nguyễn Lữ; ngoài Trung đã có Trung Ương Hoàng Đế là Nguyễn Nhạc tức vua Thái Đức; phía Bắc do Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ trị vì; thử hỏi một đất nước bị chia cắt như thế thì thống nhất ở chỗ nào. Giai đoạn lịch sử nầy gọi là thời «cát cứ», anh em Tây Sơn lắm lúc đem quân diệt nhau trí mạng thì sao có thể nói là Nguyễn Huệ thống nhất đất nước?
Thực sự đến năm 1802, khi Chúa Nguyễn Ánh dẹp xong Tây Sơn, lên ngôi lấy hiệu là Gia Long thì Việt Nam mới được thống nhất, giang sơn mới thu về một mối và đặt dưới quyền cai trị của triều Nguyễn.
Phải khẳng định, miền Nam thua vì thế chiến lược của Hoa Kỳ cấm không cho thắng. (Thắng là sai thế chiến lược). Ngoài ra, vì lãnh đạo miền Nam không bạo tàn gian ác như bọn đầu sỏ miền Bắc. Chính nghĩa của miền Nam là đề cao đức Hiếu Sinh và Trọng Lạc mà từ ngàn xưa tiền nhân của chúng ta đã dạy cho con cháu phải tuân theo, là phải tôn trọng sự sống và hạnh phúc của người khác.
+ Đảng VT nghĩ gì khi tiếp tay CSVN đưa lên bài viết của Hà Dương Dực lên đài CTM?
Tiếp theo các hành động trí trá của họ trước đây, VT đã phản bội cộng đồng người Việt Tị Nạn cộng sản hải ngoại, công khai tuyên truyền làm lợi cho CSVN, tỉ như trước đây họ đã từng đòi xóa bỏ ngày Tị Nạn, Giỗ Quốc Tổ lại đổi thành Quốc Khánh, Quốc Hận thì đổi thành Ngày Tự Do, Tháng Tư Đen thành Tháng Tư Xanh.
Trong vụ nầy rõ ràng băng đảng VT dù biết đây là một bài do bọn thiên cộng viết có hại cho sụ nghiệp đấu tranh chống cộng của hải ngoại nhưng họ bất chấp, vẫn đưa lên các đài TNT và CTM cao cộng sản Hà Nội mong kiếm credit để tiếp cận với VC, xin làm tay sai; được tham gia bầu cử năm 2007 hầu mưu tìm một vài ghế. Nên nhớ cách đây không lâu, Đỗ Hoàng Điềm từng trắng trợn nói: "cần hơn 80 triệu trong nước hơn là 3 triệu hải ngoại", nói thế tức VT đã đạp lên trên công luận hải ngoại, đồng thời muối mặt xin VC chấp nhận cho chúng được làm đối lập cuội, đóng vai trò hề dân chủ. Đây là hành động cuối mà VT tự lột mặt nạ, chấp nhận làm tay sai cho cộng sản mà từ trước đến giờ đã nhiều lần bị điểm mặt nhưng chúng vẫn luôn chối quanh.
Một số đồng bào còn cố khuyên là nên cảnh báo VT, mong họ thức tỉnh, đừng theo vết xe cũ sẽ đưa đến cái bẫy sập của giai đoạn lịch sử đen tối năm 1945 - 1946: lúc đó Việt Minh cộng sản đã tặng cho Mặt Trận Quốc Dân Đảng 70 ghế trong quốc hội (khỏi bầu cử), ngoài ra còn nhượng thêm mấy ghế trong bộ máy chính quyền mà Hồ Chí Minh đã hợm hĩnh nói: «tặng chúng muốn bán cho ai thì bán», thế mà bất ngờ cộng sản trở mặt đánh cho hàng ngũ quốc gia tan tành. Xin nhớ, thành viên Mặt Trận Quốc Dân Đảng (VNQDĐ&ĐVQDĐ) toàn là nhưng nhà đấu tranh tài giỏi kinh nghiệm, thế mà phải ôm đầu máu tháo chạy huống gì VT lại quá ấu trỉ thì sức mấy mà nói chuyện tiếp cận.
Bài nầy viết không ngoài mục đích báo cho đồng hương rõ VT đã tự rơi mặt na, đã công khai lộ diện xin làm tay sai CSVN để đồng bào hải ngoại tìm cách xa lánh chúng. Nếu chúng viện cớ nói, không chung sinh hoạt với nhau là thiếu đoàn kết thì nên nói với họ: « Bọn bây đi tìm VC mà đoàn kết đừng bén mãn đến đây quấy rối cộng đồng».
Xin lưu ý độc giả, cuộc cờ nầy không phải bây giờ chúng ta mới biết mà đồng bào hải ngoại đã thấy hơn mười mấy năm qua nhưng phải làm ngơ để cho người Mỹ có thời giờ lùa bọn VC vào quỹ đạo của họ. VC mà vào được quỹ đạo của Hoa Kỳ thì dân tộc Việt Nam may ra còn khấm khá hơn là mãi nằm dưới ách thống trị của kẻ thù phương Bắc. riêng băng đảng VT thì hết thuốc chữa.
Phùng Ngọc Sa
--------------------
1- Chức Hàn cũng như chức nghị viên nhưng phải mua.